Chương 2
Mùa thu đã trôi qua được một nửa. Cuối tháng Tám đang đến gần, khoảng thời gian mà chỉ mặc một lớp áo mỏng vào buổi sáng cũng đã thấy se lạnh. Bầu trời đêm phía đông, ánh trăng mảnh mai như hình cánh cung. Dù bị ánh trăng rực rỡ lấn át phần nào, nhưng những vì sao vẫn không cam chịu lép vế, gắng sức tỏa sáng, điểm xuyết khắp bầu trời. Những vì sao tản mát khắp trời đêm, soi rọi vận mệnh của mọi sinh linh nơi thế gian. Nghe nói, trong đôi mắt của những người có thể tự do vận dụng chiêm tinh thuật , những ngôi sao kia chẳng khác nào dòng chữ ghi lại vận mệnh con người. ... Ừm? Bước ra đình viện, ông lão cao gầy đang ngước nhìn sao trời bỗng khẽ nhíu mày. Cái lạnh mỗi lúc một rõ rệt, bầu không trung cũng dần trở nên trong vắt. Ngón tay khẽ chạm môi, ông lão trầm ngâm, chăm chú quan sát những ngôi sao mờ ẩn sau ánh trăng. Đêm nào ông cũng quan sát sao trời. Hình như vị trí có gì đó đã thay đổi? Ông lão Abe no Seimei xắn tay áo, bước lên hành lang trở lại gian phòng, rồi ngồi xuống bên bàn...
Nhận xét
Đăng nhận xét