Chương 11

Masahiro nắm chặt lá bùa trong tay, sững người đứng nhìn. Có vài người vừa xuất hiện giữa chiến trường, tiêu diệt đám yêu quái đông nghịt chỉ trong chớp mắt – nhẹ nhàng như gió lướt qua mặt nước. Họ không phải người phàm. Tuy có hình dáng giống hệt nhân loại, nhưng luồng khí chất họ toát ra lại thanh cao, trong trẻo, mang dấu ấn của thần linh. Kyuki quay phắt lại, ánh mắt đỏ ngầu căng lên đầy cảnh giác. Nó gầm gừ, nhe hàm răng sắc bén với địch thủ mới. Trong số đó, nó đặc biệt trừng mắt nhìn chằm chằm một người – một thanh niên trẻ tuổi, mang theo vẻ tĩnh lặng như mặt hồ trước bão tố. “… Người đó là ai?” Masahiro lẩm bẩm, ánh mắt tràn ngập kinh ngạc. Người kia trạc hai mươi, khoác trên mình bộ kariginu sẫm màu, mái tóc dài được buộc gọn sau đầu. Không đội mũ ô sa như những người đã trưởng thành, vẻ ngoài anh trông thật giản dị – nhưng chính điều đó lại khiến người ta không thể rời mắt, như đang đứng trước một điều gì đó thiêng liêng và phi thường. Bên cạnh anh là những người hộ vệ – kh...